Status hay

16/03/2015 11:49

Tình bạn xuất phát từ trái tim không thể bị nghịch cảnh đóng băng

10
Bạn cần đăng nhập trước khi bình luận
16/03/2015 11:48

Một trong những người gây tổn thương nhiều nhất trên thế giới mạng chính là các AHBP.
Họ không phải một người nào xa lạ, mà chính là chúng ta, là bạn, là tui.

Con dao có thể làm đau đớn về thể xác.
Lời nói thì làm đau đớn về tinh thần.
Máu chảy, vết thương cơ thể người ta còn có thể đi giám định để luận tội thủ phạm.
Còn đau đớn, dằn vặt với vết thương tinh thần thì vô hình và chẳng ai xử tội. 

Chúng ta đã từng là AHBP nào trên thế giới online?

* AHBP 1: Ném đá mà không cần biết hậu quả 
(Họ chết mặc họ, họ khổ thôi cũng thây kệ, ta cứ ném thẳng tay nào).

* AHBP 2: Phê phán bất bình trong khi chưa hiểu rõ nội tình 
(Sự thật mặc kệ, miễn là tôi thấy đứa đó tệ thì chắc chắn là nó tệ)

* AHBP 3: Soi mói bắt lỗi 
(Không thấy căn nhà đẹp mà chỉ thấy một viên gạch xấu) 

* AHBP 4: Comment kinh khủng, quan tòa còn xấu hơn thằng phạm nhân
(Thằng ch*, con ph*, thất bại của tạo hóa, fap fap fap…)

* AHBP 5: Vô nhà người khác chửi chặt chém chuyện không liên quan mình
(Làm cho chủ nhà tức đến chết… chắc vui!)

* AHBP 6: Ném đá nhà tài trợ thay vì cảm ơn họ đã mang đến những điều miễn phí 
(Ăn xong đá cái bát!)

* AHBP 7: Lên án cái xấu nhưng vẫn like và share kịch liệt
(Chửi thì chửi mà like thì like)
 

"Không phải là tôi quá thông minh, chỉ là tôi chịu bỏ nhiều thời gian hơn với rắc rối."

10
Bạn cần đăng nhập trước khi bình luận
16/03/2015 11:46

Mỗi chúng ta như một miếng ghép đơn độc đi tìm cho mình một mảnh còn lại giữa cuộc đời mênh mông rộng lớn.
Đối với nhiều người, điều đó dường như là không thể...

Thế rồi một ngày tình cờ ta nhìn chợt thấy nhau đâu đó, một mảnh ghép xa lạ mà rất đỗi sớm thân quen...
Hai tâm hồn xích lại gần nhau, nồng nàn hơi thở, hoà cùng nhịp đập. Trở thành hai trái tim yêu...

Và rồi... Biến cố xảy ra. Một cuộc cãi vã. Một mâu thuẫn. Những lời xúc phạm. Những giọt nước mắt rơi....
Hai mảnh ghép ấy chọn lựa cách rời xa nhau mãi mãi... như một cách để bảo vệ tâm hồn nhạy cảm của mình...

Thế nhưng, khi đã quen cái cảm giác có nhau, người ta cảm thấy mình như mất đi một điều gì đó thân thuộc. Người ta để lại cho nhau một Khoảng Trống ở ngay chính giữa tâm hồn.
Người ta như lạc đi. Cuộc sống trở nên thẫn thờ vô vị như tách cà phê nhạt nhẽo. 
Người ta chọn cách không yêu ai cả để khỏi phải bị tổn thương.
Nhưng bản thân sự cô đơn đã là một tổn thương.

Người ta thường hay hỏi: Làm sao để chữa lành một trái tim khi nó đã tổn thương quá lớn?
Điều đó dường như là không thể! 
Bởi nếu dễ dàng có thể, thì còn gì cái gọi là Tình Yêu!

00
Bạn cần đăng nhập trước khi bình luận
16/03/2015 11:45

Hai người giận nhau.
Không gặp người ta. Thấy nhớ. 
Vậy là còn yêu.
Gặp mặt. Thấy người ta chạy tới chạy lui, lăng xăng vì mình. Thấy thương.
Vậy là còn yêu.
Ngồi cạnh. Nghe giọng người ta nói, nghe tiếng người ta cười. Thấy vẫn còn ấm áp. 
Vậy là còn yêu.
Nhưng...
một khi
đã ngồi bên cạnh, thấy người ta đấy, nghe người ta đấy, 
mà chẳng có cảm giác gì, 
thì sự Vô Cảm đó
nghĩa là
không-còn-yêu-nữa-rồi....

00
Bạn cần đăng nhập trước khi bình luận
16/03/2015 11:41

Một que diêm có thể đốt cháy cả khu rừng.
Một câu nói có thể phá tan tình bè bạn.
Một vết rạn có thể sụp đổ cả tòa nhà.
Một cuộc ẩu đả có thể khiến cả đời hối hận.
Và một cơn giận... có thể giết chết một tình yêu...

00
Bạn cần đăng nhập trước khi bình luận
16/03/2015 11:40

Ta hay cau có với mọi người.
Cái ta nhận được cũng là khó chịu.
Bạn luôn vui vẻ với mọi người.
Thì tâm hồn bạn sẽ luôn tươi tắn.

Cười lên nhé! Ngay cả với chú giữ xe khó tính, với cô lao công hay cằn nhằn, với người bán hàng mệt mỏi, với người hàng xóm "khó ưa"...

Tha thứ nhé! Cho đứa em ồn ào, cho ông anh khô khan, cho câu nói xúc phạm, cho những người ganh ghét...

Bạn biết tha thứ cho mọi người.
Thì tâm hồn bạn luôn thanh thản.

Khó làm lắm. Nên ít người thanh thản lắm.
Sự thanh thản chỉ dành cho những ai chiến thắng được cái tôi của bản thân.

00
Bạn cần đăng nhập trước khi bình luận
16/03/2015 11:35

Cho dù bạn có sống tốt đến cỡ nào, vẫn sẽ có người nhìn thấy hoặc vẽ ra những điều tồi tệ nhất về bạn, tìm cách làm tổn thương bạn...

Nhưng đừng để những chuyện đó định nghĩa bạn, vì hơn ai hết bạn hiểu bản thân mình là ai và hãy tự hào về những giá trị tích cực mà bạn đang cố gắng đóng góp cho những người xung quanh mỗi ngày.

00
Bạn cần đăng nhập trước khi bình luận
16/03/2015 11:32

Mỗi phút bạn giận dữ, bạn từ bỏ sáu mươi giây thanh thản tâm hồn.
Không ai có thể cho bạn sự bình yên ngoài chính bạn.

01
Bạn cần đăng nhập trước khi bình luận
16/03/2015 11:28

Vào quán uống nước, em luôn gọi café đen. Anh luôn gọi café sữa.

Người ta mang nước ra, luôn luôn nhầm lẫn. Anh café đen. Em café sữa.
Em nhanh tay đổi 2 món. Người bồi bàn đứng ngẩn ra, mặt đầy vẻ thắc mắc. Anh cười trừ. Đợi người ta đi, anh trách: “Sao không để người ta đi rồi em hãy đổi? Làm mất mặt anh quá!!!” Em cười phá lên: “Đằng nào cũng vậy. Đâu có gì mắc cỡ!”.

Em con gái mà lại thích café đen.

Anh con trai nhưng rất thích café sữa.
Em bảo café đen nguyên chất, tuy đắng nhưng uống rồi sẽ mang lại dư vị, mà nếu pha thêm sữa thì sẽ chẳng còn cảm giác café nữa.

Anh bảo café cho thêm tí sữa sẽ đậm mùi café hơn, lại còn cảm giác ngọt ngào của sữa…

Anh và em luôn thế. Khác nhau hoàn toàn.
Anh và em không yêu nhau. Đơn giản chỉ là bạn bè. Mà không, trên bạn bè 1 chút. Gần giống như tình anh em.

Nhưng em không chịu làm em gái anh. Em bảo, em gái có vẻ phụ thuộc vào anh trai, có vẻ yếu đuối, có vẻ… hàng trăm cái “có vẻ” và em không đồng tình.

Anh cũng không muốn anh là anh trai của em. Anh trai suốt ngày phải lo cho em gái, bị nhõng nhẽo, vòi vĩnh đủ thứ.

Anh không thể kiên nhẫn. 

Lâu lâu em hẹn anh ra ngoài đi uống café. Em café đen, anh café sữa.
Thỉnh thoảng buồn buồn anh lôi em đi vòng vòng, rốt cuộc cũng đến quán nước. Anh café sữa. Em café đen.

Anh có bạn gái. Bạn gái anh xinh xắn, rất dịu dàng, nữ tính. Đi với anh giống như 1 con thỏ non yếu ớt. Anh tự hào bảo, cô ấy không “ba gai”, bướng bỉnh như em.

Em có bạn trai. Bạn trai em đẹp trai, galant, luôn chiều chuộng em. Đi với em, anh ấy không bao giờ khiến em tức chết. Em kiêu hãnh khoe, anh ấy thực sự là chỗ dựa vững chắc.

2 cặp thỉnh thoảng gặp nhau. Em vẫn café đen. Anh luôn café sữa.

Bạn trai em nói, anh đổi ly cho em. Em không chịu, café đen là sở thích của em.

Bạn gái anh thắc mắc, anh không uống café đen như những người con trai khác. Anh nhún vai, café sữa hợp khẩu vị với anh.

Trong lúc nói chuyện, thường thường anh và em vẫn cãi nhau. Bạn trai em luôn là người hòa giải. Bạn gái anh dịu dàng nói anh phải biết nhường nhịn con gái.

Cuối cùng anh là anh. Em vẫn là em.
Anh chia tay bạn gái. Cũng có thời gian chông chênh. Nhưng anh không hối tiếc. Anh và cô căn bản không hợp nhau. Dù cô ra sức chiều chuộng anh, nhưng anh vẫn thấy thiếu thiếu cá tính gì đó. Mà cá tính thiếu ấy mới thật sự hấp dẫn anh.

Em chia tay bạn trai. Có một lúc cảm thấy trống vắng. Nhưng em không hối hận. Em và bạn trai không tìm được tiếng nói chung. Dù anh ấy không khiến em bực mình, ít khi gây sự với em. Nhưng em vẫn thấy thiếu thiếu. Mà “thiếu thiếu” ấy làm em chán nản.
Anh và em không hẹn mà gặp nhau ở quán café cũ.

Em gọi café đen.

Anh gọi café sữa.

Người bồi đã quen với 2 người. Anh ta không để nhầm chỗ nữa.

Anh yên lặng. Em cũng không nói. Đợi người bồi đi, anh kéo ly café đen về phía mình, đẩy ly café sữa về phía em.

Hôm đó 2 người uống thử “khẩu vị” của người kia.

Đêm ấy, anh nhắn tin cho em “Café đen hay thật! Anh bắt đầu thấy thích nó!”

Em nhắn tin lại cho anh “Café thêm sữa cũng rất tuyệt vời. Em sẽ uống café sữa…”

(sưu tầm)

---
Người ta là vậy đấy, đôi lúc cãi nhau vì khác nhau, 
nhưng lại yêu nhau vì những điều khác biệt...

01
Bạn cần đăng nhập trước khi bình luận

0